Lời nhắn cho nửa đời còn lại – bạn có bao nhiêu nhân duyên với thế giới nghiêng 23’5 này?

Có duyên gặp nhau ở đây không biết bạn đã bao nhiêu tuổi, trải qua bao nhiêu mối tình, có cú sốc nào trong mối nhân duyên với thế giới nghiêng 23’5 này không?

Nhưng mà bạn này, bạn có nhận ra là: “chúng ta vốn chẳng dễ dàng để có mặt trên quả đất gần 8 tỷ người, nhưng lại rất dễ dàng từ bỏ niềm hạnh phúc của mình, chúng ta hay đi tìm những thứ xa vời quá phải không nhỉ?

Bạn thân mến, nửa đời còn lại, bạn có muốn nhắn nhủ cho mình điều gì đó?

 —–

Tôi thì muốn…

Nửa đời còn lại học được cách điềm tĩnh.

Đó chính là khả năng kiểm soát được cảm xúc, biết buông bỏ những cảm xúc tiêu cực, biết tận hưởng được vẻ đẹp của những điều bình dị nhỏ bé.

Là học cách nói ít lại lắng nghe nhiều hơn để có thể tìm thấy vẻ đẹp của người khác và là để hiểu ra rằng họ cũng là con người đang tồn tại với một mớ bòng bong nào đó có khi chẳng hề dễ chịu.

Để hiểu hiểu hơn về sự bao dung, về vị tha. Là nhận thức được vẻ đẹp của những gì mình đang có, từ đó mỉm cười nhiều hơn, biết ơn nhiều hơn.

Nửa đời còn lại, hãy giữ được đơn thuần.

Đơn thuần ở hiện tại, đơn thuần trong cảm nhận của đồ ăn, đơn thuần nhận ra niềm vui của sự vận động, đơn thuần khi cùng bạn bè tán dóc đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, rồi cười khà khà một cách vô lo, vô nghĩ. Đừng suy nghĩ quá nhiều bởi vì thật ra cuộc sống luôn cần những niềm vui đơn giản như thế.

Nửa đời còn lại, hãy trở nên bình thản.

đến một độ tuổi nào đó tự nhiên sẽ không còn thích ồn ào, náo nhiệt, tâm thái nhẹ nhàng sẽ giúp cơ thể khỏe mạnh, an nhiên. Mặc kệ, đời sống dư giả hay bần cùng, chỉ cần tâm thái bình thản, chính là một cuộc đời hạnh phúc.

Nửa đời còn lại hãy học cách cúi mình.

Ừ thì sẽ có đôi lúc bạn bất đồng quan điểm với con cái, bạn bè nhưng điều này không sao cả? Nghĩ thoáng một chút, chấp nhận buông bỏ, cho dù là cúi người xuống xin lỗi thì có sao?

Nửa đời về sau, xin hãy đừng cảm thấy hối hận.

Cuộc đời là những cuộc gặp gỡ bất tận, bạn có thể gặp đến 2 triệu mối nhân duyên. nhưng ai đi hay ở là còn tùy vào sự lựa chọn và cố gắng của chúng ta.

Dẫu biết cuộc đời là một con đường dài với những ngã rẽ và ta luôn phải lựa chọn. Nhưng cuộc đời không có cơ hội nào được lặp lại, lựa chọn rồi thì đừng có hối hận và cũng đừng nói câu muốn làm lại từ đầu… Bởi lẽ, không có lựa chọn nào là thực sự tốt hay thực sự tồi. Tất cả tạo nên ta của ngày hôm nay- một bản thể độc nhất vô nhị.

Nửa đời về sau, hãy tiếp tục học tập.

1 năm mẫu giáo, 5 năm tiểu học, 4 năm cơ sở, 3 năm trung học, 4 năm đại học.., hay nhiều hơn, nhưng bao nhiêu cũng là chưa đủ. Nếu tồn tại trên đời này mà ý nghĩa, duy chỉ ba việc “Sống, học tập – yêu thương – và cho đi” thôi. Học cách tận hưởng cuộc sống một cách lành mạnh cũng là một thứ cần phải học phải không?

Nửa đời về sau hãy học cách ngờ nghệch một chút.

Gừng càng già càng cay, nhưng chỉ cay với những người cần có 1 bài học, hãy ngờ nghệch một chút. Bạn có biết điều gì làm con người ta hạnh phúc không, đó chính là nghĩ ít đi đấy. Đâu phải suy nghĩ sâu cay thì mới là sống. Có những chuyện cần hờ hững thì hãy hờ hững, điều gì không làm rõ được thì không cần làm rõ, người nào cần lướt qua thì hãy lướt qua. Nếu như chỉ biết nhớ mà không biết quên, chỉ biết tính toán mà không biết cho qua, chỉ biết khôn khéo mà không biết vụng về… sẽ chỉ làm cho cuộc sống của chúng ta thêm nặng nề và thiếu dư vị lắm.

Nửa đời về sau hãy chăm chút cho bản thân nhiều hơn.

Hãy đi khám sức khỏe đều đặn mỗi năm. Hãy mặc đẹp, ăn ngon và chụp những bức ảnh rực rỡ, đến những nơi muốn đến. Thi thoảng hãy buông thả bản thân một chút, đừng nguyên tắc quá. Đôi khi ngẫu nhiên phóng túng thì càng bình dị, phóng khoáng.

Nửa đời về sau hãy thường xuyên chúc phúc cho mọi người nhé. Kể cả những người từng làm ta đau đến mức tim ngừng đập đôi lúc.

Chúng ta nên yêu ngay cả những điều chúng ta ghét, còn xúc cảm là còn sống phải không?

#Phamngocanh

#Cânbằngcuộcsống

“Cho đến khi nhắm mắt xuôi tay, chúng ta thường hối tiếc về những điều chúng ta chưa làm, chứ không phải những điều chúng ta đã thực hiện”.