Larry King: Tôi chả học được gì khi tôi nói!

Tôi mong rằng sau khi đọc qua bài viết này bạn sẽ tìm ra được mối liên hệ nào đó với công việc bán hàng và học tập được nhiều điều bổ ích từ một người điển hình có bí quyết giao tiếp tốt, một phát thanh viên truyền hình nổi tiếng nước Mỹ – Larry King. 

Phong cách phỏng vấn của ông?

Tôi không thể hiện. Tôi không dùng từ “tôi”. Khi ngươì phỏng vấn nói: “Tôi tự hỏi..” hoặc “Để tôi hỏi anh điều này…” thì đó đã là sai rồi. Đó là anh ta hỏi cho mình. Tôi chỉ hỏi những câu hỏi ngắn, thường gồm 2-3 câu. Nếu mất đến 3 câu, đó là một câu hỏi tồi. Tôi không có sân khấu cho mình. Tôi không lên sóng để làm khách mời lúng túng, để kết thân với khách mời, hoặc để hạ gục khách mời. Tôi ở đó để học.

Khi phỏng vấn các nguyên thủ cần phải chuẩn bị thể nào?

Càng có ít thời gian (phỏng vấn), càng phải chuẩn bị nhiều hơn?

Khi khách mời là ngươì không cùng quan điểm, ông dẫn dắt cuộc phỏng vấn thế nào?

Tôi để cái tôi của mình ở ngoài cửa. Tôi cố gắng hỏi những câu hỏi tốt nhất, chứ không mang quan điểm của mình vào đó. Bởi nếu làm thế, chương trình có thể thú vị, nhưng khán giả chả thu được gì?

Cách ông tiếp cận những chủ đề khó?

Nếu phỏng vấn Bin Laden, câu hỏi tồi nhất sẽ là “Tại sao ông lại đánh bom các tòa nhà?” Cách tốt nhất sẽ là hỏi “Điều gì đã mang ông ra khỏi gia đình mình?” “Điều gì đã khiến người đàn ông này, sinh ra trong một gia đình giàu có ở Trung Đông, lại bỏ nó ra đi? Tại sao ông muốn sống trong núi thay vì trong biệt thự?” Những câu hỏi này cho thấy tôi tò mò về ông ta. Tôi muốn biết điều gì đã khiến ông ta làm những điều mà ông ta đã làm. Chẳng ai sáng sáng chải đầu trước gương mà nhắc đi nhắc lại rằng “Tôi là con quỷ. Tôi là kẻ khủng bố và mọi ngươì đều căm hận tôi.” Bin Laden không làm thế. Hitler không làm thế. Stalin không làm thế. Họ đều nghĩ rằng những gì họ làm là đúng. Tôi sẽ phỏng vấn để hiểu, và để mọi ngươì hiểu họ hơn.

Điều gì làm nên một người trả lời phỏng vấn tốt?

Không quan trọng họ là ai, họ cần có đam mê với điều họ làm, khả năng diễn giải điều đó thật tốt, một chút hài hước, khả năng tự phản kháng, và hy vọng là một chút quá khích khi chỉ trích ai đó.

Tại sao có vẻ như không ai từ chối trả lời phỏng vấn của ông?

Có lẽ bởi họ biết họ sẽ được hỏi những câu hỏi hay và ngươì hỏi họ là người trung thực. Họ biết họ sẽ không bị biên tập vì là truyền hình trực tiếp, và họ sẽ được biết đến trên toàn thế giới.

Có vị khách mời nào mà ông luôn mong được phỏng vấn?

Fidel Castro. Ông ấy là người lãnh đạo một quốc gia lâu hơn bất kỳ ai.  Bin Laden [bài phỏng vấn này diễn ra trước khi Bin Laden qua đời]. Còn ai nữa? Giáo hoàng.

Một bài học lớn sau nhiều thập kỷ làm phỏng vấn?

Tôi chưa từng học đại học. Tôi học qua nghề. Anthony Quinn từng nói với tôi rằng: tò mò là cách giáo dục tốt nhất.” Nếu bạn tò mò, bạn sẽ học được rất nhiều thứ mỗi ngày. Tôi là loại ngươì mà bạn không muốn ngồi cạnh khi ở trên máy bay. Tôi quan tâm đến mọi thứ xung quanh tôi. Tôi quan tâm xem bạn làm gì và vì sao bạn làm nó.

Lời khuyên của ông cho những ngươì muốn làm phỏng vấn truyền hình?

Hãy là mình. Hãy tò mò. Hãy lắng nghe. Việc bạn lắng nghe còn quan trọng hơn những điều bạn sẽ hỏi. Phương châm của tôi là: Tôi sẽ chẳng học được gì khi tôi nói.

(Lược dịch từ tạp chí Emmy, số 1/2011).